Nỗi nhớ (lời bạc) Songtext
von Đàm Vĩnh Hưng
Nỗi nhớ (lời bạc) Songtext
Nỗi nhớ dâng đầy trong anh
Khuôn mặt em, nụ cười em, bờ môi ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi, chẳng có dòng sông, mặt biển nào ngăn cách
Mà sao, mà sao anh không thể tới bên em?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bến bờ chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề?
Anh ùa chạy như lá khô gió cuốn, mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu em
Nỗi nhớ dâng đầy trong anh
Khuôn mặt em, nụ cười em, bờ môi ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi, chẳng có dòng sông, mặt biển nào ngăn cách
Mà sao, mà sao em không thể tới bên anh?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bến bờ chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề?
Anh ùa chạy như lá khô gió cuốn, mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu em
Nỗi nhớ dâng đầy trong anh
Khuôn mặt em, nụ cười em, bờ môi ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi, chẳng có dòng sông, mặt biển nào ngăn cách
Mà sao, mà sao em không thể tới bên anh?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bến bờ chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề?
Anh ùa chạy như lá khô gió cuốn, mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu em
Khuôn mặt em, nụ cười em, bờ môi ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi, chẳng có dòng sông, mặt biển nào ngăn cách
Mà sao, mà sao anh không thể tới bên em?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bến bờ chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề?
Anh ùa chạy như lá khô gió cuốn, mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu em
Nỗi nhớ dâng đầy trong anh
Khuôn mặt em, nụ cười em, bờ môi ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi, chẳng có dòng sông, mặt biển nào ngăn cách
Mà sao, mà sao em không thể tới bên anh?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bến bờ chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề?
Anh ùa chạy như lá khô gió cuốn, mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu em
Nỗi nhớ dâng đầy trong anh
Khuôn mặt em, nụ cười em, bờ môi ấm
Tưởng như máu trong tim đông đặc
Nỗi nhớ dâng đầy, dâng đầy
Ôi, chẳng có dòng sông, mặt biển nào ngăn cách
Mà sao, mà sao em không thể tới bên anh?
Để nỗi nhớ như con thuyền vượt sóng
Đến bến bờ chỉ là giấc mơ
Căn phòng đêm nay câm lặng, sao như lửa cháy bốn bề?
Anh ùa chạy như lá khô gió cuốn, mê man trong nỗi đớn đau
Mà không thể ra ngoài nỗi nhớ
Không thể ra ngoài nỗi nhớ đâu em
Writer(s): Anh Việt Thu, Duy Mạnh, đàm Vĩnh Hưng, đức Huy, Hoài An, Hoài Lan, Lê Quang, Le Quoc Dung, Lưu Hoàng Lê, Nguyễn đức Huy, Nguyên Lộc, Nguyễn Nhất Huy, Nguyễn Văn Hiền, Phạm Minh Tuấn, Phạm Trình, Phó đức Phương, Phú Quang, Quoc Dung, Quốc Tuấn, Thái Hùng, Thái Thịnh, Tô Nhược Châu, Trần Văn Lộc, Trịnh Công Sơn, Tường Văn Lyrics powered by www.musixmatch.com